Xin anh đừng hỏi – Mạc Phương

Xin đừng hỏi sao buồn…
Bởi vì tôi không thể nói với bạn
Tôi đã yêu nắng giữa trưa
Khi tôi gặp anh trên vỉa hè.
Tôi chỉ đang cố gắng che đậy nó
Nên giả vờ như vậy để anh vui
Đừng mệt mỏi, hãy giữ một khoảng cách phía sau
Tôi cũng thấy tiếc cho số phận.
Cảm ơn bạn đã buộc tôi phải hạ cánh
Bằng chính đôi chân của mình
Hãy để tôi hiểu … giấc mơ đó là linh tinh
Khi bạn nhận được tình yêu bạn gửi.
Mới quen một thời gian ngắn
Đốt một bó củi trên ngọn lửa
Đủ ấm suốt mùa đông
Đưa em sang dòng sông tình yêu.
Xem thêm: Chiều hè – Yên Dương
xem thêm thông tin chi tiết về bài thơ Xin anh đừng hỏi – Mạc Phương
Xin anh đừng hỏi – Mạc Phương
Chuyên mục: Thơ Hay Về Tình Yêu
#Xin #anh #đừng #hỏi #Mạc #Phương