Viết cho hết nỗi buồn – Thiều Ngân

Em viết nỗi buồn vào mong manh giấy trắng
Dòng chữ nối nhau cứ thế chẳng chịu dừng
Nao nao lòng đôi mắt lệ bỗng rưng rưng
Tưởng sẽ bớt đi một chút gì nhung nhớ.
Em viết nỗi buồn vào những đêm trăn trở
Mới hôm nào còn tím sẫm phố bằng lăng
Tiếng ve ngân phượng đỏ rực ở trên cành
Anh dắt em đi qua hanh hao mùa hạ.
Em viết nỗi buồn vào mưa chiều hối hả
Phố sài gòn mưa lạ lắm phải không anh
Những cơn mưa ồn ào chạy đến thật nhanh
Đi vội vã không biết rằng em áo ướt.
Em viết nỗi buồn vào gió mùa thổi ngược
Tê tái heo may bước trong phố ngập ngừng
Hoa sữa bên thềm rụng từng cánh rưng rưng.
Sợ thu qua còn những ngày đông giá lạnh.
Em viết nỗi buồn vào trong đêm khuya vắng
Đã cuối tháng rồi nên khuyết mảnh trăng treo
Gió âm thầm, mây cứ thế cuốn mình theo
Chẳng cần biết nẻo nào sẽ đưa mây tới.
Em viết nỗi buồn vào hoàng hôn buông vội
Đã bao ngày chẳng có nổi một niềm vui
Kỉ niệm ngày xưa thương nỗi nhớ bùi ngùi
Bởi vì đâu mà khiến xui mình gặp gỡ.
Em viết nỗi buồn vào vần thơ dang dở
Những lời thơ cứ nức nở đến nghẹn ngào
Nét chữ u buồn, nghiêng ngả giấu chênh chao
Cứ viết mãi không làm sao dừng được lại.
Giá có thể buồn viết ra đem gói lại
Rồi cất đi để không còn mãi âu sầu.
Giá cuộc đời này không có những niềm đau
Giá nỗi nhớ tìm được nhau bên nỗi nhớ!
xem thêm thông tin chi tiết về bài thơ Viết cho hết nỗi buồn – Thiều Ngân
Viết cho hết nỗi buồn – Thiều Ngân
Chuyên mục: Thơ Hay Về Tình Yêu
#Viết #cho #hết #nỗi #buồn #Thiều #Ngân