Nỗi niềm khắc khoải – Mạc Phương

Khi mặt trời lặn dưới những đám mây
Cô đơn quanh sườn núi
Tôi trở lại trong hư không
Giữa rừng già nhuốm bụi thời gian.
Màu hoài niệm xào xạc khắp núi rừng
Theo gió… len lỏi qua những kẽ hở
Bầy côn trùng rên rỉ liên tiếp
Mang nỗi buồn trở về trong tim.
Nhấc máy lên…và chọn im lặng
Sau đó mở nó ra để xem nhà bên cạnh
Ôi xa xôi…có bao giờ thấy
Nụ cười của bạn ẩn chứa một nỗi buồn.
Đêm xuống… đèn tắt lâu rồi
Nhưng tôi không thể chờ đợi để nói một lời
Không có ánh sao nào trên bầu trời
Đủ để thấy lòng mình…nỗi đau riêng.
Xem thêm: Thế là Tết – Hải Âu
xem thêm thông tin chi tiết về bài thơ Nỗi niềm khắc khoải – Mạc Phương
Nỗi niềm khắc khoải – Mạc Phương
Chuyên mục: Thơ Hay Về Tình Yêu
#Nỗi #niềm #khắc #khoải #Mạc #Phương