Nghĩa địa trong tim – Mạc Phương

Có nhiều lúc Sao không biết phải làm sao?
Gió thổi qua tâm hồn trống vắng.
Lắng nghe nỗi đau trong tim.
Cả không gian đen đặc nỗi buồn.
Tôi không muốn khóc nhưng nước mắt lại chảy.
Lau khô người và cười gượng gạo.
Giận mình sao cứ chênh vênh.
Hãy cứ ước những điều không thể.
Ngẩn ngơ nhìn ánh trăng trước ngõ.
Nước mắt lại trào ra nơi khóe mi.
Tình yêu của anh đã vuột khỏi tầm tay.
Ngay cả nỗi đau cũng là vô nghĩa.
Cuộc sống ngày qua ngày gần nghĩa trang hơn.
Tình yêu ấy rồi cũng rời bỏ mùa xuân.
Tôi mỉm cười và cố gắng không nghĩ.
Cố tin kiếp sau không đau khổ.
Em bên anh ngày pháo nổ.
Và kiếp này chôn nghĩa trang tình yêu.
Hi vọng thời gian…mộ sẽ phủ rêu.
Cố gắng sống cuộc sống của bạn trong im lặng.
xem thêm thông tin chi tiết về bài thơ Nghĩa địa trong tim – Mạc Phương
Nghĩa địa trong tim – Mạc Phương
Chuyên mục: Thơ Hay Về Tình Yêu
#Nghĩa #địa #trong #tim #Mạc #Phương