Lý do trẻ vị thành niên nổi loạn, ghét mẹ dù trước đó rất yêu

Ngay từ khi được thụ thai, mẹ và con đã có một sợi dây liên kết không gì có thể thay thế được. Khi em bé chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình cảm và thời gian để chăm sóc em bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường được mẹ “quấn” nhiều hơn các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)Tuy nhiên, lứa tuổi thanh thiếu niên có những thay đổi về tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó cô rất yêu mẹ. Theo các chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, và phần lớn bắt nguồn từ cách cư xử của người mẹ.Bất mãn. Ngoài tình yêu thương, cha mẹ còn đặt nhiều kỳ vọng vào con cái. Kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy thất vọng và không hài lòng khi con cái họ không đạt được mục tiêu mà họ đặt ra. Từ đó, họ bắt đầu nũng nịu nhắc nhở, muốn bọn trẻ ghi nhớ để lần sau không mắc lỗi tương tự.Dù không có ác ý nhưng những lời nũng nịu của cha mẹ dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những lời nói đầy “sát khí” không chỉ thử thách lòng kiên nhẫn mà còn động chạm đến cái tôi của trẻ, khiến trẻ bị tổn thương, cho rằng mẹ hách dịch, thiếu cảm thông với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ tỏ ra ngỗ nghịch, tỏ thái độ bất mãn với mẹ.Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ emCha mẹ nên nói ra cảm xúc của mình, chủ động chia sẻ mong muốn của mình để con cái hiểu được ẩn ý đằng sau những lời mè nheo. Ứng xử tế nhị giúp trẻ cảm nhận được tình yêu và sự kỳ vọng của mẹ; không có hành động phản kháng nào được thực hiện.Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc con, gần con nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng rằng điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra với con cái của họ, nhiều bà mẹ kiểm soát các hoạt động của con cái họ, đôi khi là cả các mối quan hệ của chúng. Trẻ vị thành niên chưa có nhiều kinh nghiệm sống sẽ nảy sinh suy nghĩ rằng mình đang bị mẹ kiểm soát, mất quyền tự do làm điều mình muốn. Từ đó, con ghét mẹ.Trên thực tế, việc kiểm soát con quá mức không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Nghiên cứu cho thấy những đứa trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội đối mặt và học hỏi từ những sai lầm của chính mình; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; các mối quan hệ lãng mạn ít hơn, trình độ học vấn thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi họ có nền tảng kinh tế xã hội tốt, xuất phát điểm tốt.Để tránh kiểm soát con quá mức, bạn nên học cách lắng nghe tâm tư, mong muốn của con. Đừng cố gắng tự mình quyết định mọi thứ. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con những kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc bản thân. Cha mẹ dù có cố gắng đến đâu cũng không thể ở bên và lo lắng cho con mãi được.So sánh trẻ em. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với người khác hoặc anh chị em của con mình. Họ cho rằng cách làm này có thể định hướng cho trẻ những hình mẫu đẹp đẽ, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ nhưng thường có kết quả ngược lại.Khi so sánh, người mẹ có những hành động vô hình buộc con mình phải đạt đến hình mẫu mà con muốn. Điều này khiến tôi thu mình lại, cảm thấy mẹ vô lý và dần xa lánh mẹ.Để tránh tâm lý này, nếu con không đạt được mục tiêu, mẹ nên tâm sự và động viên con tập luyện nhiều hơn. Đánh giá cao những nỗ lực của một đứa trẻ giúp chúng có được sự tự tin vào bản thân. Mời quý độc giả xem thêm video: Dậy thì sớm ở bé gái và những nguy cơ (Nguồn video: THĐT)
Ngay từ khi được thụ thai, mẹ và con đã có một sợi dây liên kết không gì có thể thay thế được. Khi em bé chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình cảm và thời gian để chăm sóc em bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường được mẹ “quấn” nhiều hơn các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)

Tuy nhiên, lứa tuổi thanh thiếu niên có những thay đổi về tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó cô rất yêu mẹ. Theo các chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, và phần lớn bắt nguồn từ cách cư xử của người mẹ.

Bất mãn. Ngoài tình yêu thương, cha mẹ còn đặt nhiều kỳ vọng vào con cái. Kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy thất vọng và không hài lòng khi con cái họ không đạt được mục tiêu mà họ đặt ra. Từ đó, họ bắt đầu nũng nịu nhắc nhở, muốn bọn trẻ ghi nhớ để lần sau không mắc lỗi tương tự.

Dù không có ác ý nhưng những lời nũng nịu của cha mẹ dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những lời nói đầy “sát khí” không chỉ thử thách lòng kiên nhẫn mà còn động chạm đến cái tôi của trẻ, khiến trẻ bị tổn thương, cho rằng mẹ hách dịch, thiếu cảm thông với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ tỏ ra ngỗ nghịch, tỏ thái độ bất mãn với mẹ.

Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ emCha mẹ nên nói ra cảm xúc của mình, chủ động chia sẻ mong muốn của mình để con cái hiểu được ẩn ý đằng sau những lời mè nheo. Ứng xử tế nhị giúp trẻ cảm nhận được tình yêu và sự kỳ vọng của mẹ; không có hành động phản kháng nào được thực hiện.

Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc con, gần con nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng rằng điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra với con cái của họ, nhiều bà mẹ kiểm soát các hoạt động của con cái họ, đôi khi là cả các mối quan hệ của chúng. Trẻ vị thành niên chưa có nhiều kinh nghiệm sống sẽ nảy sinh suy nghĩ rằng mình đang bị mẹ kiểm soát, mất quyền tự do làm điều mình muốn. Từ đó, con ghét mẹ.

Trên thực tế, việc kiểm soát con quá mức không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Nghiên cứu cho thấy những đứa trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội đối mặt và học hỏi từ những sai lầm của chính mình; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; các mối quan hệ lãng mạn ít hơn, trình độ học vấn thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi họ có nền tảng kinh tế xã hội tốt, xuất phát điểm tốt.

Để tránh kiểm soát con quá mức, bạn nên học cách lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của con. Đừng cố gắng tự mình quyết định mọi thứ. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con những kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc bản thân. Cha mẹ dù có cố gắng đến đâu cũng không thể ở bên và lo lắng cho con mãi được.

So sánh trẻ em. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với người khác hoặc anh chị em của con mình. Họ cho rằng cách làm này có thể định hướng cho trẻ những hình mẫu đẹp đẽ, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ nhưng thường có kết quả ngược lại.

Khi so sánh, người mẹ có những hành động vô hình buộc con mình phải đạt đến hình mẫu mà con muốn. Điều này khiến tôi thu mình lại, cảm thấy mẹ vô lý và dần xa lánh mẹ.

Để tránh tâm lý này, nếu con không đạt được mục tiêu, mẹ nên tâm sự và động viên con tập luyện nhiều hơn. Đánh giá cao những nỗ lực của một đứa trẻ giúp chúng có được sự tự tin vào bản thân.
xem thêm thông tin chi tiết về Lý do trẻ vị thành niên nổi loạn, ghét mẹ dù trước đó rất yêu
Lý do trẻ vị thành niên nổi loạn, ghét mẹ dù trước đó rất yêu
Hình Ảnh về: Lý do trẻ vị thành niên nổi loạn, ghét mẹ dù trước đó rất yêu
Video về: Lý do trẻ vị thành niên nổi loạn, ghét mẹ dù trước đó rất yêu
Wiki về Lý do trẻ vị thành niên nổi loạn, ghét mẹ dù trước đó rất yêu
Lý do trẻ vị thành niên nổi loạn, ghét mẹ dù trước đó rất yêu -
Ngay từ khi được thụ thai, mẹ và con đã có một sợi dây liên kết không gì có thể thay thế được. Khi em bé chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình cảm và thời gian để chăm sóc em bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường được mẹ “quấn” nhiều hơn các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)Tuy nhiên, lứa tuổi thanh thiếu niên có những thay đổi về tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó cô rất yêu mẹ. Theo các chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, và phần lớn bắt nguồn từ cách cư xử của người mẹ.Bất mãn. Ngoài tình yêu thương, cha mẹ còn đặt nhiều kỳ vọng vào con cái. Kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy thất vọng và không hài lòng khi con cái họ không đạt được mục tiêu mà họ đặt ra. Từ đó, họ bắt đầu nũng nịu nhắc nhở, muốn bọn trẻ ghi nhớ để lần sau không mắc lỗi tương tự.Dù không có ác ý nhưng những lời nũng nịu của cha mẹ dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những lời nói đầy “sát khí” không chỉ thử thách lòng kiên nhẫn mà còn động chạm đến cái tôi của trẻ, khiến trẻ bị tổn thương, cho rằng mẹ hách dịch, thiếu cảm thông với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ tỏ ra ngỗ nghịch, tỏ thái độ bất mãn với mẹ.Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ emCha mẹ nên nói ra cảm xúc của mình, chủ động chia sẻ mong muốn của mình để con cái hiểu được ẩn ý đằng sau những lời mè nheo. Ứng xử tế nhị giúp trẻ cảm nhận được tình yêu và sự kỳ vọng của mẹ; không có hành động phản kháng nào được thực hiện.Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc con, gần con nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng rằng điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra với con cái của họ, nhiều bà mẹ kiểm soát các hoạt động của con cái họ, đôi khi là cả các mối quan hệ của chúng. Trẻ vị thành niên chưa có nhiều kinh nghiệm sống sẽ nảy sinh suy nghĩ rằng mình đang bị mẹ kiểm soát, mất quyền tự do làm điều mình muốn. Từ đó, con ghét mẹ.Trên thực tế, việc kiểm soát con quá mức không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Nghiên cứu cho thấy những đứa trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội đối mặt và học hỏi từ những sai lầm của chính mình; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; các mối quan hệ lãng mạn ít hơn, trình độ học vấn thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi họ có nền tảng kinh tế xã hội tốt, xuất phát điểm tốt.Để tránh kiểm soát con quá mức, bạn nên học cách lắng nghe tâm tư, mong muốn của con. Đừng cố gắng tự mình quyết định mọi thứ. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con những kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc bản thân. Cha mẹ dù có cố gắng đến đâu cũng không thể ở bên và lo lắng cho con mãi được.So sánh trẻ em. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với người khác hoặc anh chị em của con mình. Họ cho rằng cách làm này có thể định hướng cho trẻ những hình mẫu đẹp đẽ, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ nhưng thường có kết quả ngược lại.Khi so sánh, người mẹ có những hành động vô hình buộc con mình phải đạt đến hình mẫu mà con muốn. Điều này khiến tôi thu mình lại, cảm thấy mẹ vô lý và dần xa lánh mẹ.Để tránh tâm lý này, nếu con không đạt được mục tiêu, mẹ nên tâm sự và động viên con tập luyện nhiều hơn. Đánh giá cao những nỗ lực của một đứa trẻ giúp chúng có được sự tự tin vào bản thân. Mời quý độc giả xem thêm video: Dậy thì sớm ở bé gái và những nguy cơ (Nguồn video: THĐT)

Ngay từ khi được thụ thai, mẹ và con đã có một sợi dây liên kết không gì có thể thay thế được. Khi em bé chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình cảm và thời gian để chăm sóc em bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường được mẹ “quấn” nhiều hơn các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)

Tuy nhiên, lứa tuổi thanh thiếu niên có những thay đổi về tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó cô rất yêu mẹ. Theo các chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, và phần lớn bắt nguồn từ cách cư xử của người mẹ.

Bất mãn. Ngoài tình yêu thương, cha mẹ còn đặt nhiều kỳ vọng vào con cái. Kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy thất vọng và không hài lòng khi con cái họ không đạt được mục tiêu mà họ đặt ra. Từ đó, họ bắt đầu nũng nịu nhắc nhở, muốn bọn trẻ ghi nhớ để lần sau không mắc lỗi tương tự.

Dù không có ác ý nhưng những lời nũng nịu của cha mẹ dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những lời nói đầy “sát khí” không chỉ thử thách lòng kiên nhẫn mà còn động chạm đến cái tôi của trẻ, khiến trẻ bị tổn thương, cho rằng mẹ hách dịch, thiếu cảm thông với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ tỏ ra ngỗ nghịch, tỏ thái độ bất mãn với mẹ.

Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ emCha mẹ nên nói ra cảm xúc của mình, chủ động chia sẻ mong muốn của mình để con cái hiểu được ẩn ý đằng sau những lời mè nheo. Ứng xử tế nhị giúp trẻ cảm nhận được tình yêu và sự kỳ vọng của mẹ; không có hành động phản kháng nào được thực hiện.

Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc con, gần con nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng rằng điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra với con cái của họ, nhiều bà mẹ kiểm soát các hoạt động của con cái họ, đôi khi là cả các mối quan hệ của chúng. Trẻ vị thành niên chưa có nhiều kinh nghiệm sống sẽ nảy sinh suy nghĩ rằng mình đang bị mẹ kiểm soát, mất quyền tự do làm điều mình muốn. Từ đó, con ghét mẹ.

Trên thực tế, việc kiểm soát con quá mức không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Nghiên cứu cho thấy những đứa trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội đối mặt và học hỏi từ những sai lầm của chính mình; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; các mối quan hệ lãng mạn ít hơn, trình độ học vấn thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi họ có nền tảng kinh tế xã hội tốt, xuất phát điểm tốt.

Để tránh kiểm soát con quá mức, bạn nên học cách lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của con. Đừng cố gắng tự mình quyết định mọi thứ. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con những kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc bản thân. Cha mẹ dù có cố gắng đến đâu cũng không thể ở bên và lo lắng cho con mãi được.

So sánh trẻ em. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với người khác hoặc anh chị em của con mình. Họ cho rằng cách làm này có thể định hướng cho trẻ những hình mẫu đẹp đẽ, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ nhưng thường có kết quả ngược lại.

Khi so sánh, người mẹ có những hành động vô hình buộc con mình phải đạt đến hình mẫu mà con muốn. Điều này khiến tôi thu mình lại, cảm thấy mẹ vô lý và dần xa lánh mẹ.

Để tránh tâm lý này, nếu con không đạt được mục tiêu, mẹ nên tâm sự và động viên con tập luyện nhiều hơn. Đánh giá cao những nỗ lực của một đứa trẻ giúp chúng có được sự tự tin vào bản thân.
[rule_{ruleNumber}]
Ngay từ khi được thụ thai, mẹ và con đã có một sợi dây liên kết không gì có thể thay thế được. Khi em bé chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình cảm và thời gian để chăm sóc em bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường được mẹ “quấn” nhiều hơn các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)Tuy nhiên, lứa tuổi thanh thiếu niên có những thay đổi về tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó cô rất yêu mẹ. Theo các chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, và phần lớn bắt nguồn từ cách cư xử của người mẹ.Bất mãn. Ngoài tình yêu thương, cha mẹ còn đặt nhiều kỳ vọng vào con cái. Kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy thất vọng và không hài lòng khi con cái họ không đạt được mục tiêu mà họ đặt ra. Từ đó, họ bắt đầu nũng nịu nhắc nhở, muốn bọn trẻ ghi nhớ để lần sau không mắc lỗi tương tự.Dù không có ác ý nhưng những lời nũng nịu của cha mẹ dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những lời nói đầy “sát khí” không chỉ thử thách lòng kiên nhẫn mà còn động chạm đến cái tôi của trẻ, khiến trẻ bị tổn thương, cho rằng mẹ hách dịch, thiếu cảm thông với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ tỏ ra ngỗ nghịch, tỏ thái độ bất mãn với mẹ.Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ emCha mẹ nên nói ra cảm xúc của mình, chủ động chia sẻ mong muốn của mình để con cái hiểu được ẩn ý đằng sau những lời mè nheo. Ứng xử tế nhị giúp trẻ cảm nhận được tình yêu và sự kỳ vọng của mẹ; không có hành động phản kháng nào được thực hiện.Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc con, gần con nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng rằng điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra với con cái của họ, nhiều bà mẹ kiểm soát các hoạt động của con cái họ, đôi khi là cả các mối quan hệ của chúng. Trẻ vị thành niên chưa có nhiều kinh nghiệm sống sẽ nảy sinh suy nghĩ rằng mình đang bị mẹ kiểm soát, mất quyền tự do làm điều mình muốn. Từ đó, con ghét mẹ.Trên thực tế, việc kiểm soát con quá mức không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Nghiên cứu cho thấy những đứa trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội đối mặt và học hỏi từ những sai lầm của chính mình; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; các mối quan hệ lãng mạn ít hơn, trình độ học vấn thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi họ có nền tảng kinh tế xã hội tốt, xuất phát điểm tốt.Để tránh kiểm soát con quá mức, bạn nên học cách lắng nghe tâm tư, mong muốn của con. Đừng cố gắng tự mình quyết định mọi thứ. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con những kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc bản thân. Cha mẹ dù có cố gắng đến đâu cũng không thể ở bên và lo lắng cho con mãi được.So sánh trẻ em. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với người khác hoặc anh chị em của con mình. Họ cho rằng cách làm này có thể định hướng cho trẻ những hình mẫu đẹp đẽ, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ nhưng thường có kết quả ngược lại.Khi so sánh, người mẹ có những hành động vô hình buộc con mình phải đạt đến hình mẫu mà con muốn. Điều này khiến tôi thu mình lại, cảm thấy mẹ vô lý và dần xa lánh mẹ.Để tránh tâm lý này, nếu con không đạt được mục tiêu, mẹ nên tâm sự và động viên con tập luyện nhiều hơn. Đánh giá cao những nỗ lực của một đứa trẻ giúp chúng có được sự tự tin vào bản thân. Mời quý độc giả xem thêm video: Dậy thì sớm ở bé gái và những nguy cơ (Nguồn video: THĐT)

Ngay từ khi được thụ thai, mẹ và con đã có một sợi dây liên kết không gì có thể thay thế được. Khi em bé chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình cảm và thời gian để chăm sóc em bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường được mẹ “quấn” nhiều hơn các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)

Tuy nhiên, lứa tuổi thanh thiếu niên có những thay đổi về tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó cô rất yêu mẹ. Theo các chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, và phần lớn bắt nguồn từ cách cư xử của người mẹ.

Bất mãn. Ngoài tình yêu thương, cha mẹ còn đặt nhiều kỳ vọng vào con cái. Kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy thất vọng và không hài lòng khi con cái họ không đạt được mục tiêu mà họ đặt ra. Từ đó, họ bắt đầu nũng nịu nhắc nhở, muốn bọn trẻ ghi nhớ để lần sau không mắc lỗi tương tự.

Dù không có ác ý nhưng những lời nũng nịu của cha mẹ dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những lời nói đầy “sát khí” không chỉ thử thách lòng kiên nhẫn mà còn động chạm đến cái tôi của trẻ, khiến trẻ bị tổn thương, cho rằng mẹ hách dịch, thiếu cảm thông với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ tỏ ra ngỗ nghịch, tỏ thái độ bất mãn với mẹ.

Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ emCha mẹ nên nói ra cảm xúc của mình, chủ động chia sẻ mong muốn của mình để con cái hiểu được ẩn ý đằng sau những lời mè nheo. Ứng xử tế nhị giúp trẻ cảm nhận được tình yêu và sự kỳ vọng của mẹ; không có hành động phản kháng nào được thực hiện.

Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc con, gần con nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng rằng điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra với con cái của họ, nhiều bà mẹ kiểm soát các hoạt động của con cái họ, đôi khi là cả các mối quan hệ của chúng. Trẻ vị thành niên chưa có nhiều kinh nghiệm sống sẽ nảy sinh suy nghĩ rằng mình đang bị mẹ kiểm soát, mất quyền tự do làm điều mình muốn. Từ đó, con ghét mẹ.

Trên thực tế, việc kiểm soát con quá mức không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Nghiên cứu cho thấy những đứa trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội đối mặt và học hỏi từ những sai lầm của chính mình; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; các mối quan hệ lãng mạn ít hơn, trình độ học vấn thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi họ có nền tảng kinh tế xã hội tốt, xuất phát điểm tốt.

Để tránh kiểm soát con quá mức, bạn nên học cách lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của con. Đừng cố gắng tự mình quyết định mọi thứ. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con những kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc bản thân. Cha mẹ dù có cố gắng đến đâu cũng không thể ở bên và lo lắng cho con mãi được.

So sánh trẻ em. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với người khác hoặc anh chị em của con mình. Họ cho rằng cách làm này có thể định hướng cho trẻ những hình mẫu đẹp đẽ, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ nhưng thường có kết quả ngược lại.

Khi so sánh, người mẹ có những hành động vô hình buộc con mình phải đạt đến hình mẫu mà con muốn. Điều này khiến tôi thu mình lại, cảm thấy mẹ vô lý và dần xa lánh mẹ.

Để tránh tâm lý này, nếu con không đạt được mục tiêu, mẹ nên tâm sự và động viên con tập luyện nhiều hơn. Đánh giá cao những nỗ lực của một đứa trẻ giúp chúng có được sự tự tin vào bản thân.
#Lý #trẻ #vị #thành #niên #nổi #loạn #ghét #mẹ #dù #trước #đó #rất #yêu
[rule_3_plain]#Lý #trẻ #vị #thành #niên #nổi #loạn #ghét #mẹ #dù #trước #đó #rất #yêu
Từ khi thụ thai, mẹ và trẻ có sự gắn kết không ai có thể thay thế được. Khi trẻ chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình yêu, thời gian chăm sóc bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường “quấn” mẹ hơn so với các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)Thế nhưng, trẻ vị thành niên có sự thay đổi tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó rất yêu. Theo chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, còn phần lớn bắt nguồn từ cách ứng xử của người mẹ.Hay cằn nhằn. Ngoài tình yêu, bố mẹ còn gửi gắm nhiều kỳ vọng vào con cái. Sự kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy hẫng hụt, không hài lòng khi con không đạt được mục tiêu họ đề ra. Từ đó, họ bắt đầu cằn nhằn để nhắc nhở, muốn trẻ ghi nhớ để lần sau không vấp phải sai lầm tương tự.Dù không có ác ý song những lời cằn nhằn của phụ huynh dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những câu nói đầy tính “sát thương” không chỉ thách thức sự kiên nhẫn mà còn động chạm tới cái tôi của trẻ, khiến trẻ cảm thấy tổn thương, nghĩ rằng mẹ hách dịch, thiếu đồng cảm với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ xuất hiện xu hướng nổi loạn, thể hiện thái độ không hài lòng với mẹ.Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ, mẹ nên nói ra tình cảm của mình, chủ động chia sẻ mong muốn để con hiểu đúng ẩn ý sau lời cằn nhằn. Cách hành xử tinh tế giúp trẻ cảm nhận được tình yêu, kỳ vọng của mẹ; không đưa ra hành động phản kháng.Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc, gần gũi trẻ nhiều nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng con gặp điều không hay, nhiều bà mẹ kiểm soát hoạt động, đôi khi cả các mối quan hệ của con. Trẻ vị thành niên kinh nghiệm sống chưa nhiều sẽ xuất hiện suy nghĩ mình đang bị mẹ khống chế, mất tự do làm điều mong muốn. Từ đó, trẻ ác cảm với mẹ.Thực tế, kiểm soát trẻ quá mức không chỉ ảnh hưởng đến tình cảm mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý trẻ. Nghiên cứu chỉ ra, trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội để đối mặt, học hỏi từ những sai lầm của bản thân; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; ít mối quan hệ lãng mạn, trình độ học vấn cũng thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi chúng có nền tảng kinh tế xã hội, khởi điểm tốt.Để tránh kiểm soát con quá mức, mẹ nên học cách lắng nghe suy nghĩ, mong muốn của trẻ. Đừng cố quyết định mọi thứ theo cảm nhận của bản thân. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con các kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc chính mình. Dù cha mẹ cố gắng đến mức nào, chúng ta cũng không thể bên cạnh và lo lắng cho trẻ mãi được.Đem con ra so sánh. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với con người khác hoặc anh chị em của bé. Họ cho rằng cách này có thể định hướng trẻ đến những hình mẫu đẹp, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ song thường mang lại kết quả ngược.Khi so sánh, mẹ đã vô hình có những hành động ép con phải đạt đến hình mẫu mà bạn mong muốn. Điều này khiến con thu mình, cảm thấy mẹ thật vô lý và dần xa lánh mẹ.Để tránh tâm lý này, nếu trẻ không đạt mục tiêu, mẹ nên tâm sự, khuyến khích trẻ tập luyện nhiều hơn. Việc đánh giá cao những nỗ lực của trẻ giúp con tự tin vào bản thân hơn. Mời độc giả xem thêm video: Dậy thì sớm ở trẻ em gái và những nguy cơ (Nguồn video: THĐT)
Từ khi thụ thai, mẹ và trẻ có sự gắn kết không ai có thể thay thế được. Khi trẻ chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình yêu, thời gian chăm sóc bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường “quấn” mẹ hơn so với các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)
Thế nhưng, trẻ vị thành niên có sự thay đổi tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó rất yêu. Theo chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, còn phần lớn bắt nguồn từ cách ứng xử của người mẹ.
Hay cằn nhằn. Ngoài tình yêu, bố mẹ còn gửi gắm nhiều kỳ vọng vào con cái. Sự kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy hẫng hụt, không hài lòng khi con không đạt được mục tiêu họ đề ra. Từ đó, họ bắt đầu cằn nhằn để nhắc nhở, muốn trẻ ghi nhớ để lần sau không vấp phải sai lầm tương tự.
Dù không có ác ý song những lời cằn nhằn của phụ huynh dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những câu nói đầy tính “sát thương” không chỉ thách thức sự kiên nhẫn mà còn động chạm tới cái tôi của trẻ, khiến trẻ cảm thấy tổn thương, nghĩ rằng mẹ hách dịch, thiếu đồng cảm với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ xuất hiện xu hướng nổi loạn, thể hiện thái độ không hài lòng với mẹ.
Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ, mẹ nên nói ra tình cảm của mình, chủ động chia sẻ mong muốn để con hiểu đúng ẩn ý sau lời cằn nhằn. Cách hành xử tinh tế giúp trẻ cảm nhận được tình yêu, kỳ vọng của mẹ; không đưa ra hành động phản kháng.
Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc, gần gũi trẻ nhiều nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng con gặp điều không hay, nhiều bà mẹ kiểm soát hoạt động, đôi khi cả các mối quan hệ của con. Trẻ vị thành niên kinh nghiệm sống chưa nhiều sẽ xuất hiện suy nghĩ mình đang bị mẹ khống chế, mất tự do làm điều mong muốn. Từ đó, trẻ ác cảm với mẹ.
Thực tế, kiểm soát trẻ quá mức không chỉ ảnh hưởng đến tình cảm mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý trẻ. Nghiên cứu chỉ ra, trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội để đối mặt, học hỏi từ những sai lầm của bản thân; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; ít mối quan hệ lãng mạn, trình độ học vấn cũng thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi chúng có nền tảng kinh tế xã hội, khởi điểm tốt.
Để tránh kiểm soát con quá mức, mẹ nên học cách lắng nghe suy nghĩ, mong muốn của trẻ. Đừng cố quyết định mọi thứ theo cảm nhận của bản thân. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con các kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc chính mình. Dù cha mẹ cố gắng đến mức nào, chúng ta cũng không thể bên cạnh và lo lắng cho trẻ mãi được.
Đem con ra so sánh. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với con người khác hoặc anh chị em của bé. Họ cho rằng cách này có thể định hướng trẻ đến những hình mẫu đẹp, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ song thường mang lại kết quả ngược.
Khi so sánh, mẹ đã vô hình có những hành động ép con phải đạt đến hình mẫu mà bạn mong muốn. Điều này khiến con thu mình, cảm thấy mẹ thật vô lý và dần xa lánh mẹ.
Để tránh tâm lý này, nếu trẻ không đạt mục tiêu, mẹ nên tâm sự, khuyến khích trẻ tập luyện nhiều hơn. Việc đánh giá cao những nỗ lực của trẻ giúp con tự tin vào bản thân hơn.
showvideo(‘galleryvideo12’, ‘https://streaming-cms-kienthuc.epicdn.me/a6b1e8291f11c513d861a90cad9be56f/637dc4f0/2021_10_15/bichhanh/day_thi_som_o_tre_em_gai_va_nhung_nguy_co_thdt_1.mp4’);
Mời độc giả xem thêm video: Dậy thì sớm ở trẻ em gái và những nguy cơ (Nguồn video: THĐT)
#Lý #trẻ #vị #thành #niên #nổi #loạn #ghét #mẹ #dù #trước #đó #rất #yêu
[rule_2_plain]#Lý #trẻ #vị #thành #niên #nổi #loạn #ghét #mẹ #dù #trước #đó #rất #yêu
[rule_2_plain]#Lý #trẻ #vị #thành #niên #nổi #loạn #ghét #mẹ #dù #trước #đó #rất #yêu
[rule_3_plain]#Lý #trẻ #vị #thành #niên #nổi #loạn #ghét #mẹ #dù #trước #đó #rất #yêu
Từ khi thụ thai, mẹ và trẻ có sự gắn kết không ai có thể thay thế được. Khi trẻ chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình yêu, thời gian chăm sóc bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường “quấn” mẹ hơn so với các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)Thế nhưng, trẻ vị thành niên có sự thay đổi tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó rất yêu. Theo chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, còn phần lớn bắt nguồn từ cách ứng xử của người mẹ.Hay cằn nhằn. Ngoài tình yêu, bố mẹ còn gửi gắm nhiều kỳ vọng vào con cái. Sự kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy hẫng hụt, không hài lòng khi con không đạt được mục tiêu họ đề ra. Từ đó, họ bắt đầu cằn nhằn để nhắc nhở, muốn trẻ ghi nhớ để lần sau không vấp phải sai lầm tương tự.Dù không có ác ý song những lời cằn nhằn của phụ huynh dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những câu nói đầy tính “sát thương” không chỉ thách thức sự kiên nhẫn mà còn động chạm tới cái tôi của trẻ, khiến trẻ cảm thấy tổn thương, nghĩ rằng mẹ hách dịch, thiếu đồng cảm với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ xuất hiện xu hướng nổi loạn, thể hiện thái độ không hài lòng với mẹ.Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ, mẹ nên nói ra tình cảm của mình, chủ động chia sẻ mong muốn để con hiểu đúng ẩn ý sau lời cằn nhằn. Cách hành xử tinh tế giúp trẻ cảm nhận được tình yêu, kỳ vọng của mẹ; không đưa ra hành động phản kháng.Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc, gần gũi trẻ nhiều nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng con gặp điều không hay, nhiều bà mẹ kiểm soát hoạt động, đôi khi cả các mối quan hệ của con. Trẻ vị thành niên kinh nghiệm sống chưa nhiều sẽ xuất hiện suy nghĩ mình đang bị mẹ khống chế, mất tự do làm điều mong muốn. Từ đó, trẻ ác cảm với mẹ.Thực tế, kiểm soát trẻ quá mức không chỉ ảnh hưởng đến tình cảm mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý trẻ. Nghiên cứu chỉ ra, trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội để đối mặt, học hỏi từ những sai lầm của bản thân; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; ít mối quan hệ lãng mạn, trình độ học vấn cũng thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi chúng có nền tảng kinh tế xã hội, khởi điểm tốt.Để tránh kiểm soát con quá mức, mẹ nên học cách lắng nghe suy nghĩ, mong muốn của trẻ. Đừng cố quyết định mọi thứ theo cảm nhận của bản thân. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con các kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc chính mình. Dù cha mẹ cố gắng đến mức nào, chúng ta cũng không thể bên cạnh và lo lắng cho trẻ mãi được.Đem con ra so sánh. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với con người khác hoặc anh chị em của bé. Họ cho rằng cách này có thể định hướng trẻ đến những hình mẫu đẹp, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ song thường mang lại kết quả ngược.Khi so sánh, mẹ đã vô hình có những hành động ép con phải đạt đến hình mẫu mà bạn mong muốn. Điều này khiến con thu mình, cảm thấy mẹ thật vô lý và dần xa lánh mẹ.Để tránh tâm lý này, nếu trẻ không đạt mục tiêu, mẹ nên tâm sự, khuyến khích trẻ tập luyện nhiều hơn. Việc đánh giá cao những nỗ lực của trẻ giúp con tự tin vào bản thân hơn. Mời độc giả xem thêm video: Dậy thì sớm ở trẻ em gái và những nguy cơ (Nguồn video: THĐT)
Từ khi thụ thai, mẹ và trẻ có sự gắn kết không ai có thể thay thế được. Khi trẻ chào đời, mẹ cũng là người dành nhiều tình yêu, thời gian chăm sóc bé. Điều này khiến trẻ nhỏ thường “quấn” mẹ hơn so với các thành viên khác trong gia đình. (Ảnh: Sohu, minh họa)
Thế nhưng, trẻ vị thành niên có sự thay đổi tâm lý. Nhiều trẻ vị thành niên nổi loạn, tỏ thái độ không hài lòng với mẹ dù trước đó rất yêu. Theo chuyên gia, sự thay đổi này một phần do trẻ chưa “hiểu chuyện”, còn phần lớn bắt nguồn từ cách ứng xử của người mẹ.
Hay cằn nhằn. Ngoài tình yêu, bố mẹ còn gửi gắm nhiều kỳ vọng vào con cái. Sự kỳ vọng khiến cha mẹ cảm thấy hẫng hụt, không hài lòng khi con không đạt được mục tiêu họ đề ra. Từ đó, họ bắt đầu cằn nhằn để nhắc nhở, muốn trẻ ghi nhớ để lần sau không vấp phải sai lầm tương tự.
Dù không có ác ý song những lời cằn nhằn của phụ huynh dễ in sâu vào tâm trí trẻ. Những câu nói đầy tính “sát thương” không chỉ thách thức sự kiên nhẫn mà còn động chạm tới cái tôi của trẻ, khiến trẻ cảm thấy tổn thương, nghĩ rằng mẹ hách dịch, thiếu đồng cảm với lỗi lầm của mình. Từ đó, trẻ xuất hiện xu hướng nổi loạn, thể hiện thái độ không hài lòng với mẹ.
Để không hình thành thái độ tiêu cực ở trẻ, mẹ nên nói ra tình cảm của mình, chủ động chia sẻ mong muốn để con hiểu đúng ẩn ý sau lời cằn nhằn. Cách hành xử tinh tế giúp trẻ cảm nhận được tình yêu, kỳ vọng của mẹ; không đưa ra hành động phản kháng.
Can thiệp quá mức. Mẹ là người chăm sóc, gần gũi trẻ nhiều nhất so với những thành viên khác trong gia đình. Lo lắng con gặp điều không hay, nhiều bà mẹ kiểm soát hoạt động, đôi khi cả các mối quan hệ của con. Trẻ vị thành niên kinh nghiệm sống chưa nhiều sẽ xuất hiện suy nghĩ mình đang bị mẹ khống chế, mất tự do làm điều mong muốn. Từ đó, trẻ ác cảm với mẹ.
Thực tế, kiểm soát trẻ quá mức không chỉ ảnh hưởng đến tình cảm mẹ con mà còn ảnh hưởng đến tâm lý trẻ. Nghiên cứu chỉ ra, trẻ thường xuyên bị can thiệp quá mức sẽ không có cơ hội để đối mặt, học hỏi từ những sai lầm của bản thân; không thể đưa ra quyết định trong cuộc sống; ít mối quan hệ lãng mạn, trình độ học vấn cũng thấp hơn so với bạn bè, ngay cả khi chúng có nền tảng kinh tế xã hội, khởi điểm tốt.
Để tránh kiểm soát con quá mức, mẹ nên học cách lắng nghe suy nghĩ, mong muốn của trẻ. Đừng cố quyết định mọi thứ theo cảm nhận của bản thân. Bên cạnh đó, mẹ cũng nên dạy con các kỹ năng sống cần thiết để con có thể tự chăm sóc chính mình. Dù cha mẹ cố gắng đến mức nào, chúng ta cũng không thể bên cạnh và lo lắng cho trẻ mãi được.
Đem con ra so sánh. Nhiều bà mẹ thường so sánh con mình với con người khác hoặc anh chị em của bé. Họ cho rằng cách này có thể định hướng trẻ đến những hình mẫu đẹp, kích thích tinh thần cạnh tranh ở trẻ song thường mang lại kết quả ngược.
Khi so sánh, mẹ đã vô hình có những hành động ép con phải đạt đến hình mẫu mà bạn mong muốn. Điều này khiến con thu mình, cảm thấy mẹ thật vô lý và dần xa lánh mẹ.
Để tránh tâm lý này, nếu trẻ không đạt mục tiêu, mẹ nên tâm sự, khuyến khích trẻ tập luyện nhiều hơn. Việc đánh giá cao những nỗ lực của trẻ giúp con tự tin vào bản thân hơn.
showvideo(‘galleryvideo12’, ‘https://streaming-cms-kienthuc.epicdn.me/a6b1e8291f11c513d861a90cad9be56f/637dc4f0/2021_10_15/bichhanh/day_thi_som_o_tre_em_gai_va_nhung_nguy_co_thdt_1.mp4’);
Mời độc giả xem thêm video: Dậy thì sớm ở trẻ em gái và những nguy cơ (Nguồn video: THĐT)
Chuyên mục: Mẹ & Bé
#Lý #trẻ #vị #thành #niên #nổi #loạn #ghét #mẹ #dù #trước #đó #rất #yêu